Chiều thứ bảy không có việc gì làm, lấy xe đạp làm một vòng về phía hạ lưu sông Hương.
Những lần trước, mình đã đạp xe tà tà qua các làng phía hữu ngạn của dòng sông có những cái tên rất đẹp: La Ỷ, Tiên Nộn, Vọng Trì, Thế Vinh, Thanh Tiên, Triêm Ân, Lại Ân,…
Lần nầy mình theo đường về Thuận An rồi qua ngã đập Thảo Long đi ngược lên theo phía tả ngạn qua cac làng Thuận Hoà, Thanh Phước, Triều Sơn, Địa Linh, Bao Vinh,…
Đập (cầu) Thảo Long trong nắng chiều với đàn trâu đang dầm mình thoả thuê trong nước, nhìn ngược lên xa xa là làng Quy Lai, cảnh đồng quê với làn khói rạ, mặt trời đương dần tắt. Tuy vậy mình vẫn còn chụp được rõ Ngã ba Sình:
“Đò từ Kim Luông, đò qua Đập Đá,
Đò về Vỹ Dạ, thẳng Ngãba Sình,
Lờ đờ bóng ngã trăng chênh,
Giọng hò xa vắng, nặng tình nước non…”
Không có giọng hò nặng tình nước non nào cất lên cả, lòng thấy nặng và đôi chân cũng nặng. Lên đến Bao Vinh thấy ngôi miếu nhỏ đề Văn Minh Trần công miếu mình đoán là miếu thờ Phụ chánh đại thần Trần Tiễn Thành, ông nầy làm quan nhà Nguyễn dưới thời Tự Đức đã từng được tặng Văn Minh điện Đại học sĩ. Câu đối hai bên đền:
“Đức đại an dân thiên cổ thịnh.
Công cao hộ quốc vạn niên trường!”
À thì ra người có công hộ quốc và có đức an dân đời nào cũng được tôn kính. Bọn bán nước thì sao nhỉ? Hỏi tức là đã trả lời!!!
fb.com/son.phanthanh.796